Mình vừa sáng tạo ra một thuật ngữ mới "Mệt như viết essay". Đúng vậy, có lẽ viết essay là một trong những công việc thử thách nhất, và khi viết xong thì cũng cảm thấy thoải mái nhất. Đúng là một việc khổ hạnh (vừa khổ vừa hạnh phúc). Lúc bình thường thấy từ nào cũng quen, nhưng đến lúc ngồi vào viết thì tự nhiên chữ nghĩa nó đội nón ra đi hết, chỉ còn lại mình và cái laptop, thật khổ, hic. Biết đến bao giờ mới có được một bài báo khoa học đúng nghĩa đây. Ôi tiếng Anh, ôi khoa học! Thôi kệ, vui với tiến bộ hàng ngày là được rồi!
Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010
Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010
Trở lại nhà xưa!
Lâu rồi mình không còn thói quen viết blog nữa, do không có thời gian, do không còn cảm hứng hay do ...sợ. Chắc là lí do này rồi. Viết còm men lung tung có khi lại bị điều tra vì tội trốn thuế nữa không chừng (mặc dù mình chẳng có thuế để trốn), nhưng biết đâu được, ở cái xã hội này chuyện gì cũng có thể xảy ra. Thôi thì cứ làm việc và cày Anh văn thôi. Trình độ Toefl iBT của mình dạo này cũng khá...ngon, nếu quyết tâm thì năm sau chắc mình cũng kiếm được kha khá điểm. Thôi tìm đường xuất dương cho rồi, tìm về nơi của tự do tư tưởng và một môi trường học thuật thật sự (trái ngược với khoa học giả cầy). Đi cũng là cơ hội để cải thiện kinh tế gia đình, nhưng mục tiêu cuối cùng của mình là gì nhỉ, vẫn là phụng sự xã hội, nhưng GS Nguyễn Văn Tuấn chẳng hạn. Làm một con người tự do, một nhà khoa học trung thực, một hành giả tinh tấn and so on, hehe.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)