Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

Muốn nói, nhưng ...thôi!

Có quá nhiều chuyện bức xúc của đất nước, cơ quan làm mình muốn nói, muốn bình luận vài dòng trên blog, chia sẻ với bạn bè nhưng rồi lại thôi, không dám, không muốn, không hứng thú nữa. Sống trong cái xã hội này làm cho con người ta ngày càng co rút lại, từ cái hầu bao, nhiệt huyết và lòng can đảm. Con người trở nên thực dụng, hèn nhát và thờ ơ với thế cuộc đến lạ thường, hầu như chỉ biết nhẫn nhục an phận. Mình cũng vậy thôi, nhẫn nhục mà phấn đâu để đi nước ngoài, làm được những điều mình mong muốn, ít ra cũng được làm người lương thiện. Để trở thành một người trí thức đúng nghĩa cần phải có lòng can đảm và môi trường phù hợp. Phải nhẫn nhịn để phấn đấu!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét