Thưa các bạn
Ngày 30/9, trong khi lực lượng hải quân Trung Quốc đã hành xử với bà con ngư dân Quảng Ngãi như những tên hải tặc thứ thiệt, không chỉ sử dụng súng ngăn không cho họ vào trú tránh cơn bão số 9 tại đảo Hoàng Sa mà Trung Quốc đang chiếm giữ; Thậm tệ hơn, hải quân Trung Quốc còn xông lên tàu của bà con ngư dân ta, giở những hành vi ác độc như: trấn cướp tài sản, những trang thiết bị đi biển như điện thoại, máy định vị như báo Sài Gòn Tiếp thị vừa đưa tin.
Thế nhưng sau đó 1 ngày, ngày 1/10/2009, Ngài Đại sứ Nguyễn Văn Thơ kính mến của chúng ta tại Bắc Kinh đã giành cho phóng viên Đài Phát thanh quốc tế Trung Quốc một buổi phỏng vấn, Ngài đã dùng những lời lẽ hoa mỹ trên cả tuyệt vời để ca ngợi sự lớn mạnh của quân đội Trung Quốc, ca ngợi tình hữu nghị Việt-Trung?
Trước sự hoành tráng của buổi lễ diễu binh, ông Nguyễn Ngọc Thơ tỏ ra cảm kích: "đây là niềm tự hào của nhân dân Trung Hoa, cũng là niềm tự hào của các nước châu Á trong đó có Việt Nam";( Xin Ngài Đại sứ Nguyễn Văn Thơ chớ có loạn ngôn, cái gọi là niềm tự hào mà ngài nống lên ấy chỉ có thể có đối với nhà đương cục Bắc Kinh và của Ngài thôi, chứ chưa chắc của số đông người dân Trung Hoa; Xin Ngài đừng có nhân danh nhân dân châu Á, nhân dân Việt Nam và ngư dân Quảng Ngãi cất lên niềm tự hào này mà tội cho họ...)
Ngài Đại sứ Nguyễn Văn Thơ không chỉ cảm kích mà ông tỏ ra khá thuộc bài vở, những luận thuyết dối trá mà ông Hồ Cẩm Đào nêu ra: xây dựng một xã hội hài hòa, các mối quan hệ quốc tế hài hòa...
Để hài hòa Trung Quốc cho phát triển và phô trương lực lượng quân sự hùng hậu chưa từng thấy khiến cho nhiều quốc gia phải dè chừng, riêng ông Đại sứ Việt Nam lại không dấu nổi sự tự hào về sự lớn mạnh của các lực lượng quân sự Trung Quốc? Cùng với sự phô diễn này là những tuyên bố ngang ngược về chủ quyền lãnh thổ, những sự gây hấn trên biển, trên bộ không chỉ với Việt Nam thế nhưng ông Đại sứ Việt Nam lại coi đó là cử chỉ yêu hòa bình của Trung Quốc thế mới chết con người ta ?
Ngài còn cảm kích "Chúc đài ( Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc) thành công trong sự nghiệp của mình, mong rằng đài đưa tin nhiều hơn, tích cực hơn, làm sao góp phần thúc đẩy quan hệ hữu nghị và hợp tác toàn diện Việt Trung"; quan nghệ "hữu nghị" mà Ngài Đại sứ muốn chúc đây chắc là kiểu, cách hành xử của hải quân Trung Quốc: Dùng súng xua đuổi và xông lên tàu cướp bóc tài sản của những ngư dân vô tội của Việt Nam ngày càng quy mô, hoành tráng hơn...
Chúng tôi đã từng có bài "ca ngợi" thành tích của Đại sứ quán Việt Nam tại Bắc Kinh trong bài: Đại sứ quán Việt Nam tại Bắc Kinh, "ăn cơm nhà vác tù và Trung Quốc ???"
(*http://vn.myblog.yahoo.com/phamvietdaonv/article?mid=1303;
http://vn.myblog.yahoo.com/phamvietdaonv/article?mid=1390 )
Qua bài phỏng vấn sau đây, bạn đọc sẽ được thưởng thức "tiếng tù và Trung Quốc" do đích thân Ngài Đại sứ Nguyễn Văn Thơ " độc tấu" vào ngày 1/10/2009 tại Bắc Kinh nó diệu vợi, thơm tho như thế nào ???
Trong khi đó bà con ngư dân Quảng Ngãi đang loay hoay cho tàu chạy về quê mà không có máy định vị, do hải quân Trung Quốc cướp mất, thế nhưng Ngài Đại sứ lại đang say sưa tấu khúc khải hoàn, ca ngợi những thành tựu vĩ đại, những bước tiến thần kỳ của Trung Quốc. Ngài hoàn toàn thờ ơ, vô cảm trước những tai ương của đồng bào mình đang lâm nạn do phía hải quân Trung Quốc gây ra !
Như chúng ta biết, Đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh là một trong những cơ quan được hưởng phụ cấp và lương cao nhất trong ngành ngoại giao; nhân dân nghèo khổ lên rừng, xuống biển bắt cá, mò tôm về để bán lấy tiền nộp thuế cho nhà nước, để nhà nước trả phụ cấp lương cao bằng ngoại tệ cho các vị, thế mà các vị lại nỡ thờ ơ, quay lưng lại trước hoạn nạn mà họ bị hải quân Trung Quốc gây hấn tàn độc?
Theo một ông bạn ngành ngoại giao cho biết, trước khi cử ông Nguyễn Văn Thơ sang làm Đại sứ tại Bắc Kinh, Nhà nước đã có vài phương án nhưng đã không được phía Trung Quốc chấp nhận? Phải chăng do cảm kích về thịnh tình của phía Trung Quốc, đã chấp nhận cho Ngài được làm Đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh- nơi lương cao, phụ cấp cao, do vậy nên Ngài phải ra sức tấu tù và ca ngợi tình hữu nghị Trung-Việt chăng ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét