Kể từ khi Mã phó bang chủ Mã Đại Nguyên của Cái bang bị tên Bạch Thái Kính giết hại, môn công phu Tỏa Hầu Cầm Nã Thủ cũng từ đó vắng bóng trên giang hồ. Mọi người đều tưởng rằng nó đã vĩnh viễn bị thất truyền. Thế nhưng trong thời gian gần đây, nó lại được các đại nội cao thủ sử dụng và thủ pháp xem ra còn kì ảo biến hóa gấp bội so với Mã Đại Nguyên khi xưa.
Thật ra luận trên võ công mà nói Tỏa hầu cầm nã thủ cũng chỉ được liệt vào hạng trung bình. Xét về độ cương mãnh, nó còn thua xa Hàng Long Thập Bát Chưởng hay Đại Lực Kim Cương Chưởng. Xét về tính âm độc nó cũng không bằng Huyền Minh Thần Chưởng hay Cửu Âm Bạch Cốt Trảo. Điểm kì đặc duy nhất của môn công phu này là chủ yếu tấn công vào yết hầu của đối phương. Là dân học võ ai cũng biết rằng yết hầu là yếu huyệt quan trọng bậc nhất, ai bị đánh vào đó sẽ chết ngay. Tuy nhiên, môn Tỏa Hầu Cầm Nã Thủ mà các đại nội cao thủ sử dụng ngày nay đã có nhiều biến đổi. Nó không có mục đích giết người mà chỉ làm cho đối thủ bị á khẩu hoặc làm cho giọng nói của họ bị thay đổi. Rất nhiều cao thủ sau khi trúng phải chiêu này đã trở nên câm điếc hoặc nếu có nói thì chính bản thân người đó cũng không còn nhận ra ngay cả giọng nói của mình. Nó đã hoàn toàn thay đổi! Điều này thật là nguy hiểm và là mối nguy hại cho võ lâm. Môn công phu này đã trở thành khắc tinh của Thiên Lý Truyền Âm, Truyền Âm Nhập Mật hay cả ... Sư Tử Hống. Đến nước này thì Kim Mao sư vương cũng phải chạy dài.
Như đã nói, môn công phu này không lợi hại đến mức độc bá thiên hạ thế nhưng tại sao anh hùng trong thiên hạ đều chịu khuất phục và sợ nó như vậy. Theo lời đồn đãi trên giang hồ, lí do thứ 1 là các cao thủ sử dụng chúng thường ra tay rất thâm hiểm độc ác, luôn thừa lúc đối phương bất cẩn liền ra tay tập kích. Thủ đoạn của bọn này thì ngay cả Lão độc vật Âu Dương Phong hay Ngụy quân tử Nhạc Bất Quần đều phải cam bái hạ phong. Lí do thứ 2 quan trọng hơn là những người này đều là người của triều đình, đứng đằng sau chúng là những thế lực rất lớn nên khi làm điều ác có lỡ bị phát hiện thì cũng chỉ bị cảnh cáo hoặc tự vả vào mặt 3 cái nhẹ để... nhắc nhở. Vì vậy, bọn chúng ngày càng hoành hành bá đạo không kiêng dè gì cả, mục hạ vô nhân. Ngay cả bậc tông sư võ học tinh thông kỳ môn độn giáp cỡ như Hoàng đảo chủ (Hoàng Tụy) hay Diệu thủ y vương (Nguyễn Văn Tuấn) cũng phải bó tay đứng nhìn.
Các bậc cao nhân cỡ Hoàng lão tiền bối giờ đây thường cảm thấy chán nản và bất lực. Mỗi khi buồn phiền thế sự, ông chỉ còn biết lấy ngọc tiêu ra thổi bài "Bích hải triều sinh khúc" để tiêu sầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét