Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009

Vịnh tiến sĩ giấy

Vịnh Tiến sĩ giấy

Rõ chú hoa man khéo vẽ trò,
Bỡn ông mà lại dứ thằng cu.
Mày râu mặt đó chừng bao tuổi,
Giấy má nhà bay đáng mấy xu?
Bán tiếng mua danh thây lũ trẻ,
Bảng vàng bia đá vẫn nghìn thu.
Hỏi ai muốn ước cho con cháu,
Nghĩ lại đời xưa mấy kiếp tu.

Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai,
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng,
Nét son điểm rõ mặt văn khôi.
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh thế mới hời!
Ghế chéo, lọng xanh ngồi bảnh chọe,
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi
******************************

“Nghĩ mình lại gớm cho mình nhỉ,
Thế cũng bia xanh, cũng bảng vàng” (Tự trào – Nguyễn Khuyến)

Đến như cụ Tam Nguyên Yên Đỗ mà còn tự trào như thế thì bậc hậu sinh sao dám vênh vang. Cày hết cơm hết gạo mà nhiều lúc còn thấy thẹn với sự ngu dốt của mình, sao dám nghĩ đến chuyện "phát kiến", "đột phá". Mịa, cứ cái kiểu đi tham quan nước ngoài như cưỡi ngựa xem hoa rồi về sáng tạo (tối dẹp) thì nguy quá, xin can, xin can!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét